Vào ngày đầu tiên tôi đi học, một chiếc trực thăng đáp xuống bãi cỏ bên ngoài sân vận động thể thao. Con trai của một nhà sản xuất phim nổi tiếng người Pháp nhảy ra ngoài như thể đó là điều bình thường nhất trên thế giới. Một lúc sau, một chiếc Hummer màu vàng chói lọi xuất hiện, chở theo con trai của một ông chủ khách sạn người Thổ Nhĩ Kỳ.
Ngôi trường: École des Roches
Bãi đậu trực thăng
Tôi đến từ một ngôi làng gần Paris, và phương tiện di chuyển trong ngày nhập học của tôi không hào nhoáng bằng - chiếc Renault Clio của mẹ. Sau năm đầu tiên gây rối ở trường trung học, bố mẹ quyết định gửi tôi đến École des Roches ở miền bắc nước Pháp, trường nội trú đẹp nhất nước với học phí 20.000 euro (hơn 500 triệu đồng) một năm. Gia đình tôi thuộc tầng lớp trung lưu, đây là khoản tiền rất lớn so với thu nhập của bố mẹ nhưng họ vẫn “nhắm mắt” chịu chi và coi đó là khoản đầu tư cho tương lai của tôi sau khi tôi bị bắt nạt ở trường công lập.
Trong học kỳ đầu tiên của mình, tôi cảm thấy như "cá mắc cạn". Ban đầu mọi thứ dường như rất ấn tượng đối với tôi: "những tòa nhà cổ kính, vùng nông thôn Normandy xinh đẹp và những khu ký túc đều có huy hiệu riêng như trong Harry Potter. Khuôn viên 60 ha rộng đến mức có học sinh phải đi xe buýt để đến lớp. Trường có sân quần vợt, hồ bơi, rạp hát và đường đua xe. Bạn cũng có thể cưỡi ngựa và tham gia các lớp học lái máy bay ở đây".
Khuôn viên trường École des Roches
Khi ở một trong những ngôi trường sang trọng và ưu tú nhất trên thế giới, mọi người sẽ hỏi cha mẹ bạn là ai trước khi họ hỏi tên riêng của bạn. Những đứa trẻ giàu có từ khắp nơi trên thế giới được gửi đến École des Roches để tìm hiểu về văn hóa Pháp. Trong lớp học, bạn có thể nghe thấy tiếng Trung, tiếng Ả Rập và tiếng Nga.
Cũng giống như nhiều đứa trẻ có cha mẹ trung lưu - bố tôi là chủ doanh nghiệp và mẹ tôi là bác sĩ - tôi bịa ra những câu chuyện về gia đình mình và trở thành con trai của một nhà thiết kế thời trang lớn. Tôi biết rõ những học sinh “nhà nghèo” khác đã nghĩ ra những lời nói dối thậm chí còn khoa trương hơn chỉ để không bị coi thường. Dần dần, tôi học được cách sống trong thế giới này: "mặc đồ hiệu nào, tên các khu trượt tuyết và quán cà phê thời thượng. Tôi làm quen với con của những chính trị gia, triệu phú, tỷ phú và những diễn viên nổi tiếng".
Xuất thân và sự giàu có của mỗi học sinh quyết định địa vị và cách các bạn học khác đối xử với bạn tại đây. Các học sinh ở độ tuổi teen sẽ kiểm tra nhãn trên áo sơ mi của bạn để xem liệu bạn có cùng mức độ giàu có hay không.
Tôi đã ở trong thế giới khoa trương đó ba năm. Lớn lên, tôi hiểu rằng hầu hết những đứa trẻ này đã được gửi đến trường nội trú vì cha mẹ chúng quá bận rộn để chăm sóc con cái của họ.
Và tất nhiên, nhiều đứa trẻ nhà giàu cũng gặp phải những vấn đề giống như những đứa trẻ nhà nghèo: cha mẹ bỏ bê, nghiện bia rượu và trầm cảm. Sự khác biệt là họ có tài khoản ngân hàng để bù đắp cho nỗi đau đó.
Sự nhàm chán cùng với những quy tắc ngớ ngẩn của École des Roches đã thúc đẩy chúng tôi nổi loạn theo cách ngày càng sáng tạo hơn. Thường xuyên bị bủa vây bởi sự giàu có cực độ từ khi còn trẻ là điều cực kỳ không tốt cho sức khỏe tinh thần. Bạn lớn lên với suy nghĩ rằng tiền không có giá trị gì, bởi vì bạn nhìn thấy nó ở khắp mọi nơi. Bạn bắt đầu nghĩ nghèo là không có giày Gucci, mà không nhận ra rằng chúng tương đương một tháng lương đối với một số người.
École des Roches khiến tôi hoàn toàn không được chuẩn bị cho thế giới bên ngoài. Những người bạn học của tôi đã đi theo những hướng rất khác nhau - một người đăng ký vào quân đội Israel, một người khác mở một khu nghỉ dưỡng sang trọng bằng tiền của bố mẹ hay trở thành diễn viên. Cho đến nay, mọi việc cũng suôn sẻ với tôi, nhưng dù kiếm được bao nhiêu tiền, tôi cũng sẽ không bao giờ gửi con mình đến École des Roches.