Chỉ trong một năm ngắn ngủi, thiếu gia nhà giàu hoá bỗng tay trắng, cõng món nợ chồng chất vì khởi nghiệp thất bại: Có ý chí, cơ hội vẫn chờ ở phía trước!

ADMIN
Cuộc sống của con người chẳng mấy ai được thuận buồm xuôi gió. Con đường thành công cũng vậy, sẽ có những trắc trở gập ghềnh, có vấp ngã và trầy trật. Những nếu có ý chí thì nhất định sẽ có ngày thành công.

Thất bại không đáng sợ, thứ đáng sợ chính là thiếu can đảm và kiên trì. Từ chủ công ty lớn đến một một phú nhị đại bị cảnh sát điều tra tài sản, trải qua thời kỳ thăng trầm nhất trong cuộc đời của mình. Sau tất cả, Đinh Vỹ vẫn chọn sống và tiếp tục nỗ lực.

Thiếu gia nhà tài phiệt và lần tình cờ bén duyên với kinh doanh

 Chỉ trong một năm ngắn ngủi, thiếu gia nhà giàu hoá bỗng tay trắng, cõng món nợ chồng chất vì khởi nghiệp thất bại: Có ý chí, cơ hội vẫn chờ ở phía trước!  - Ảnh 1.

Đinh Vỹ có cha là Đinh Vạn Thanh, một doanh nhân có tiếng ở tỉnh Giang Tô (Trung Quốc), nắm trong tay nhiều công ty và khối tài sản cực lớn. Cũng giống như bao thiếu gia nhà tài phiệt khác, Đinh Vỹ lái xe hơi sang trọng, số tiền chi tiêu, chơi bời trong một tháng cũng lên tới vài trăm triệu thậm chí hàng tỷ đồng. Cuộc sống trước 20 tuổi của Đinh Vỹ vô cùng xa hoa. Thế nhưng mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn kể từ sau khi anh sáng lập hãng xe đạp dùng chung Ding Ding Bike.

Theo chia sẻ của chính Đinh Vỹ, lý do anh chọn đầu tư vào lĩnh vực xe đạp dùng chung cũng rất tình cờ. Trong một lần anh đi làm về, do có quá nhiều xe hơi lưu thông nên đường tắc rất nghiêm trọng. Để có thể về nhà sớm hơn một chút, anh chọn cách tự mình đi xe đạp.

Cha của Đinh Vỹ rất ngạc nhiên, thấy vậy, anh đã kể cho ông nghe nguyên nhân của việc này. Là một doanh nhân nhạy bén, cha anh nhanh chóng nhìn ra cơ hội kinh doanh và quyết định đầu tư ngay vào lĩnh vực xe đạp dùng chung.

Quãng thời gian huy hoàng của lần khởi nghiệp đầu tiên

Khi ấy, xe đạp dùng chung đang trong giai đoạn phát triển. Tuy nhiều nhà xe lớn đều đã đóng cửa nhưng xe đạp dùng chung của hãng Ding Ding Bike vẫn rất thịnh hành. Xe đạp Ding Ding do Đinh Vỹ sáng lập có thiết kế màu xanh lá cây, vỏ xe là loại lốp đặc, sơn do hãng Porsche sản xuất.

Thời điểm đó, giá một chiếc xe đạp Ding Ding vào khoảng 1.800 NDT (khoảng 6,4 triệu đồng). Chi phí sản xuất xe đạp do công ty của cha anh là Đinh Vạn Thanh đầu tư. Vì đây là lô xe đạp dùng chung đầu tiên được sử dụng ở Nam Kinh, nên lúc đầu xe đạp Dingding đã phát triển vô cùng thuận lợi, có thể nói là chiếm hữu toàn bộ thị trường Nam Kinh.

 Chỉ trong một năm ngắn ngủi, thiếu gia nhà giàu hoá bỗng tay trắng, cõng món nợ chồng chất vì khởi nghiệp thất bại: Có ý chí, cơ hội vẫn chờ ở phía trước!  - Ảnh 3.

Tuy nhiên, khoảng thời gian tươi đẹp chẳng kéo dài được bao lâu, trước sự gia nhập mạnh mẽ của các đối thủ cạnh tranh, nguồn vốn có phần hạn hẹp của Ding Ding Bike không thể sánh ngang với những gã khổng lồ cùng ngành khác.

Cùng lúc đó, công ty của cha anh - Đinh Vạn Thanh gặp phải vấn đề lớn, dây chuyền vốn bị phá vỡ, lại không đồng ý bán phần tài sản cố định để duy trì nguồn đầu tư nên chỉ có thể vay nặng lãi. Cuối cùng công ty bị điều tra và niêm phong, xe đạp Ding Ding cũng rút khỏi thị trường xe đạp dùng chung.

Chưa dừng lại ở đó, bởi vì cha gây quỹ bất hợp pháp nên Đinh Vỹ- là một cổ đông của công ty cũng không tránh khỏi liên quan, anh bị cảnh sát đưa đi nhằm hỗ trợ điều tra. Sau 40 ngày điều tra, từ giây phút bước ra khỏi đồn cảnh sát, cuộc đời Đinh Vỹ cũng đã hoàn toàn thay đổi.

Từ thiếu gia giàu có, nhà đẹp xe sang, chỉ sau một năm ngắn ngủi, anh phải gánh trên vai khoản nợ chồng chất, bạn gái cũng vì vậy mà rời bỏ anh, cuộc sống giống như rơi xuống vực thẳm không thấy đáy.

Niềm tin vẫn còn, cuộc sống nhất định vẫn sẽ tốt đẹp

Cú ngã lần này không hề đánh bại được Đinh Vỹ. Khoảng thời gian đầu, vì để nuôi sống bản thân và trả nợ, ban ngày anh làm ở một công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán, tối đến còn tìm thêm những công việc bán thời gian có thể làm trên mạng.

Vì nhu cầu công việc, anh chuyển tới nơi gần công ty hơn để sống, xong căn phòng mới cũng chẳng khá hơn là bao. Đinh Vỹ tuy đã quen với cuộc sống xa hoa, sung sướng, nhưng anh cũng là người có ý chí, mỗi ngày anh đều cố gắng vượt qua khó khăn trước mắt, nhất định không từ bỏ bản thân với hy vọng sẽ sớm tìm được cơ hội để có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Sự mất mát tạm thời chưa hẳn đã là điều xấu, cũng có thể sẽ mang lại lợi ích về sau. Từ một người sống trong nhung lụa đến hai bàn tay trắng, đời người thăng trầm là lẽ đương nhiên, một người khi đã vượt qua được những chông gai cực khổ ấy, cuộc sống sau này nhất định sẽ không phải tiếc nuối bất cứ điều gì. Phải đi qua giông bão, mới có thể thấy được cầu vồng rực rỡ ở phía sau.

Theo Sohu