Ông Jean-Marcel Guillon vốn là bác sĩ, đang đảm nhận vai trò Tổng giám đốc Bệnh viện FV - được thành lập vào tháng 3/2003 bởi ông cùng một nhóm bác sĩ người Pháp.
Ông từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ, sau đó kết hôn lần hai vào năm 2017 với bà bà Lệ Thu Guillon. Được biết, tình yêu của họ bắt đầu từ chính công việc, từ niềm đam mê mà họ theo đuổi.
Trên blog cá nhân, ngày 10/10/2015, người vợ hiện tại của ông Jean-Marcel Guillon, bà Lệ Thu Guillon đã viết: “Tháng 9 năm 2008, người đàn ông ấy vẫn không thể quyết định từ bỏ gia đình để đến với cô gái mà ông yêu tha thiết, nồng nàn … sức mạnh của một tình yêu thực sự là gì? Đã thay đổi cuộc đời ông ấy như thế nào?”
Dưới đây là nguyên văn bức thư được trích dẫn bởi bà Lệ Thu:
“Em thân yêu của anh,
Anh không nghĩ rằng anh là một kẻ hèn nhát và chưa bao giờ anh lừa dối em, chưa bao giờ! Em còn nhớ lần đầu tiên 2 đứa mình đi Phnom Penh cùng nhau, anh đã kể cho em nghe nỗi đau khôn xiết anh trải qua khi cha anh qua đời, lúc anh 12 tuổi, và cuộc sống thiếu vắng người cha là như thế nào không? Và đó là lý do vì sao anh đã từng quyết định sẽ không có con trừ phi anh có khả năng chăm sóc chúng nó. Anh gặp vợ anh bây giờ sau nhiều năm sống cuộc đời độc thân, tự do, trải nghiệm với không biết bao nhiêu đàn bà. Có đôi người phụ nữ trong số đó muốn có con với anh nhưng anh đều từ chối bởi anh biết rằng anh sẽ không dài lâu với họ, trong số những người phụ nữ đó có người vợ đầu tiên của anh. Trong cuộc đời, có rất nhiều cặp quen nhau, sớm có con với nhau, hoặc nhiều khi họ quyết định có con với nhau kể cả khi mối quan hệ của họ đã xấu đi, rồi họ chia tay, con cái họ cứ thế lớn lên trưởng thành và quen với hoàn cảnh không có bố và mẹ bên nhau, nhưng những đứa trẻ đó sẽ không hạnh phúc như những đứa trẻ mà bố mẹ chúng yêu thương nhau. Lẽ đương nhiên, anh không muốn điều tương tự như vậy xảy ra với con anh. Mới đây thôi, anh có tâm sự với 2 anh em trai là bạn của anh, bố mẹ của họ chia tay khi người anh 9 tuổi và người em mới có 5 tuổi. Họ chia sẻ với anh rằng họ không bao giờ vượt qua được cơn sốc không có bố bên cạnh hàng ngày nữa. Tuy nhiên, cũng có nhiều đứa trẻ vẫn sống tốt và vui vẻ mặc dù bố mẹ chia tay nhau, thực tế nếu vợ chồng không thể sống với nhau nữa thì nên chia tay vì như thế sẽ tốt hơn cho con cái khi chúng nó phải chứng kiến bố mẹ không còn tình cảm với nhau mà thay vào đó là cãi vã nhau thường xuyên. Thà chia tay nhau trong hòa bình còn hơn!
Tất cả những điều này là để anh muốn nói với em rằng, ngoài việc kinh doanh mà anh đang có, ưu tiên hàng đầu của anh là 2 con trai anh. Anh yêu chúng nó ngoài sức tưởng tượng của em. Anh ngắm nhìn chúng, trò chuyện với chúng, say mê chúng. Con của anh là linh hồn anh, là máu huyết của anh, điều mà trước đó chưa bao giờ tồn tại trong cuộc đời anh và anh ý thức được trách nhiệm vô bờ bến trong anh đối với con của anh.
Anh gặp mẹ của 2 đứa nhỏ 6 năm trước, một câu chuyện đẹp nhưng không phải là một chuyện tình say đắm và nồng nàn. Cô ấy mang đến cho anh sự bình yên, chấp nhận cá tính của anh, chấp nhận những thói hư tật xấu của anh và hiểu rằng không thể thay đổi được con người anh. Anh quan tâm và chăm sóc cô ấy, và bây giờ chăm sóc thêm hai thằng cu của anh, rất chu đáo và tử tế. Đương nhiên anh có tình cảm sâu đậm với cô ấy, nhưng tình cảm ấy khác xa với sự đắm say của anh cho em. Anh là một người đàn ông đầy cảm xúc nhưng đã quyết định một cuộc sống bình lặng … rồi anh gặp em … anh không biết phải mô tả cảm xúc và tình cảm trong anh cho em như thế nào cho đúng, là sự đam mê, một tình yêu mãnh liệt xâm chiếm toàn bộ con tim anh, sự ngưỡng mộ và tôn trọng vô bờ bến. Ngưỡng mộ em đến vậy nên anh trìu mến gọi em là cô gái nhỏ xinh người Vinh của anh – “my little girl from Vinh”, một cô gái bé nhỏ sinh ra ở thành Vinh bé nhỏ đã nỗ lực để có được nhiều điều trong cuộc sống, thật không dễ, không dễ chút xíu nào em biết không, và em đạt được tất cả những điều đó chỉ bằng nỗ lực của bản thân em bất chấp vô vàn khó khăn. Anh thật ngưỡng mộ em. Em có một sức hút mãnh liệt khiến anh không thể cưỡng lại được, chưa bao giờ một cảm giác như vậy hiện hữu trong anh trước đây. Mỗi lần ân ái với em, cảm giác cứ như lần đầu tiên, mới, nồng nàn, đắm say. Lần nào cũng vậy, mỗi lần anh gặp em, mình giành thời gian cho nhau là một khoảnh khắc tuyệt đẹp trong cuộc đời của anh, dù mình phải gặp nhau trong bí mật hay thiên thanh bạch nhật. Anh và em, mối quan hệ trong công việc cũng rất lý tưởng tuy không phải lúc nào cũng dễ dàng. Anh nói cho em biết tất cả mọi chuyện, chia sẻ cho em mọi điều, tin tưởng em và tin vào nhận xét và đánh giá của em, và anh cũng không ngần ngại chia sẻ kinh nghiệm anh có để giúp em tốt hơn, tốt hơn nữa. Anh rất hãnh diện về em!
Em thật không đúng khi viết cho anh rằng anh cho cô ấy mọi thứ. Đúng là anh đưa cô ấy và các con đi xa trong các kỳ nghỉ, anh mua nhiều món đồ cho cô ấy, chi phí cho cô ấy những chuyến đi chơi cuối tuần ở đâu đó cùng với bạn bè của cô ấy, và đúng là anh ngủ chung giường với cô ấy mỗi đêm. Tuy nhiên cô ấy sẽ phải mơ ước nhận được những tình cảm, cảm giác mà chỉ có em có được từ anh: sự đam mê, sự quấn quít nồng nàn của 2 cơ thể đắm say nhau, những chuyến du lịch lãng mạn của cặp tình nhân yêu nhau đến Thượng Hải, đến Phnom Penh, những chuyến đi cùng nhóm bạn chơi Rugby với anh, những tin nhắn đầy yêu thương, những ánh mắt dịu dàng giành cho nhau, anh chỉ giành tất cả những điều đó cho em mà thôi. Em không hiểu anh, em không tin cậy và tín nhiệm anh và em thật sai lầm đã không tin tưởng vào anh. Rất nhiều lần anh nói với em “Em không biết anh yêu em đến nhường nào”, và đúng là em không biết thật! Em làm cho anh cảm thấy tuyệt vời, hạnh phúc, làm cho anh cảm thấy mình trẻ lại, mạnh hơn và hấp dẫn hơn, em giúp anh khắc phục khó khăn, em hỗ trợ anh, anh thấy vui lắm, được yêu và được chăm sóc. Cũng vì vậy mà anh rất dễ bị tổn thương khi em ác ý và không công bằng với anh; anh rất yếu đuối trước em, anh không có gì để tự bảo vệ mình trước em, anh đã hiến dân bản thân mình cho em.
Anh hiểu bức xúc và mong muốn của em, và nếu em quyết định sẽ không gặp anh nữa thì chắc chắn đó sẽ là một trải nghiệm vô cùng đau khổ mà anh không dám nghĩ tới. Lúc này đây, anh cảm thấy cô đơn và trống trải. Anh cũng là một người đàn ông có trách nhiệm, trách nhiệm của anh là một công ty với 700 nhân viên, 500 cổ đông và 2 đứa con đang rất cần anh. Anh không thể đánh đánh đổi tất cả những điều đó, và nếu anh là một người đàn ông thực sự thì anh phải đặt những điều đó lên hàng đầu, nếu không anh sẽ không thể soi mình trong gương. Nhưng anh yêu em. Đó là tất cả những gì anh muốn chia sẻ với em ngày hôm nay.
Anh yêu em”
Dưới bài đăng, nhiều ý kiến trái chiều được đưa ra. Trong đó, tài khoáng Hawkin đã bày tỏ: “Anh tây này ngoại tình khi chưa dứt khoát hẳn với vợ cũ, mẹ của 2 con trai mình như thế là vừa phạm luật, vừa vô đạo đức. Và việc ngoại tình kéo dài mấy năm thì người đàn bà kia cũng đau khổ vô cùng. Tóm lại anh mà quyết chuyện ly hôn sớm hơn chạy theo tiếng gọi của con chim hay con tim thì mình nể người đàn ông đó hơn."
Trước ý kiến này, bà Lệ Thu đã trả lời: “Ngoại tình là phạm luật, chính xác là như vậy nhưng tình yêu không có tội, khi không còn tình yêu nữa thì có một người phụ nữ khác hay không có thì cũng như nhau, không còn hạnh phúc nữa thì sống với nhau chỉ làm khổ nhau, làm khổ con trẻ. Nhưng để quyết định bỏ vợ con, bỏ gia đình cũng không phải là một chuyện dễ dàng vì người đàn ông khi đó bị dằn vặt vì phạm trù đạo đức. Đàn ông hay phụ nữ thì cũng sẽ yếu đuối như nhau thôi, đôi khi đàn ông còn yếu đuối hơn phụ nữ. Người phụ nữ trong câu chuyện này dù có mong muốn người đàn ông mình yêu và yêu mình là của mình càng sớm càng tốt thì cũng phải biết chờ đợi …”
Bạn nghĩ như thế nào về điều này?