Triệu Sĩ Ý, 49 tuổi, thường được bạn bè gọi là Tommy, cha anh là Triệu Hiếu Phong, cựu tổng giám đốc Sở giao dịch chứng khoán Đài Loan. Sinh ra đã ngậm thìa vàng, mang thân phận phú nhị đại nhưng Triệu Sĩ Ý không hề kiêu căng, ngạo mạn.
Triệu Sĩ Ý nỗ lực học hành và khẳng định bản thân. Anh được nhận vào Đại học California ở Berkeley nhờ nỗ lực của chính mình, sau đó không lâu, Triệu Sĩ Ý cũng nhận được bằng đôi thạc sĩ về phát triển bất động sản và tài chính từ Viện Công nghệ Massachusetts, Mỹ.
Với thành tích khủng như vậy, Triệu Sĩ Ý từng bước bước lên vị trí tổng giám đốc của Công ty Chứng khoán Bora Hồng Kông mà không một ai dám dị nghị. Anh còn được coi là một trong "F4" của Hồng Kông nhờ vẻ ngoài dễ nhìn và tài năng xuất chúng.
Song, nhìn vẻ ngoài sống vô tư, thành đạt của Triệu Sĩ Ý, nhiều người không thể biết được, từ lâu, chàng thiếu gia con nhà giày này đã phải sống trong môi trường áp lực cao, cả ngày chỉ tập trung vào các con số.
Năm 2008, Triệu Sĩ Ý lần đầu tiên bị ảo giác thính giác, anh không thể ra khỏi giường và liên tục gặp các vấn đề về cảm xúc.
Sau khi gặp bác sĩ, anh được chẩn đoán mắc chứng trầm cảm. Quyết định từ chức và trở về Đài Loan để hồi phục sức khỏe, Triệu Sĩ Ý lại gặp phải một tai nạn xe hơi nghiêm trọng khiến anh bị gãy xương nhiều nơi trên cơ thể. Cùng năm đó, người cố vấn của anh, cựu chủ tịch làm việc bên ngành chứng khoán tự sát vì áp lực.
Hàng loạt đả kích đã khiến Triệu Sĩ Ý bắt đầu tự hỏi: "Lẽ nào cuộc sống này chỉ để kiếm tiền hay sao?"
Tiếp đến, Triệu Sĩ Ý quyết định đối mặt với căn bệnh trầm cảm của mình một cách bình tĩnh. Anh cống hiến hết mình cho công việc vận động và phòng chống trầm cảm.
Năm 2010, anh thành lập doanh nghiệp phúc lợi công cộng đầu tiên của Đài Loan có tên gọi Happiness with Heart với mục đích “thúc đẩy hạnh phúc tích cực như suy nghĩ của mình”.
Sau ba năm quan sát và tìm tòi, anh nhắm đến các trường học vùng sâu vùng xa với nguồn tài nguyên hạn chế và sử dụng các khóa học nghệ thuật để gieo mầm cảm xúc cho trẻ em. Anh tin rằng "nụ cười của trẻ thơ là hồn nhiên nhất".
Trải nghiệm của Triệu Sĩ Ý ở một ngôi làng hẻo lánh cũng mang lại cho vị thiếu gia này một tác động lớn. Anh nhớ rằng khi đến thăm các trẻ em đang đi học ở một ngôi làng hẻo lánh, một nam học sinh đã nhiệt tình kéo anh lên ghế sofa cũ kỹ đặt ở bên đường và tự hào giới thiệu "Đây là phòng khách của tôi". Nụ cười trên môi của các em khiến anh ấn tượng.
Sau khi hỏi thăm, Triệu Sĩ Ý phát hiện vì không gian sinh hoạt của cậu nhóc không thể đặt thêm chiếc ghế sô pha nên cậu đành phải đặt ở ven đường. Tuy nhiên, hạnh phúc trong mắt của cậu bé lại thực sự chân thành. Điều này khiến Triệu Sĩ Ý nhận ra nhiều điều, hạnh phúc đôi khi cực kỳ đơn giản, có tiền cũng không mua được.
Kể từ đó, với phương châm, không cần có nhiều tiền vẫn có thể hạnh phúc, Triệu Sĩ Ý bắt đầu tìm kiếm một hướng đi mới trong cuộc sống. Ngoài việc thúc đẩy nhận thức của mọi người về phòng chống trầm cảm, anh còn hợp tác với nhiều công ty khác nhau để hướng các nguồn lực từ thiện đến trẻ em ở các vùng nông thôn, giúp các em có thể học hành đến nơi đến chốn, tận hưởng một tuổi thơ đầy ắp niềm vui.
Bảo Lâm/Theo Dân Việt